Năm mười

Mấy đêm nay, nhìn ánh trăng loáng thoáng qua cửa sổ, làm tôi nhớ mấy đứa bạn chôn nhau cắt rốn. Lớn lên, mỗi đứa một nơi, nhưng kỷ niệm về ngày tháng cũ vẫn vẹn nguyên như lúc nào.

Hồi đó, không chỉ những đêm trăng sáng bọn tôi mới tụ tập chơi chung với nhau, mà hầu như ngày nào cũng náo nhiệt suốt cả buổi tối. Dưới ánh trăng, những khuôn mặt ngơ ngác tụm lại, những trò chơi con nít đều đặn diễn ra. Từ chiều, tầm bốn giờ rưỡi, có nhà đã dọn mâm cơm. Nhà tôi thường ăn trễ hơn một chút, khoảng năm giờ. Mùa mưa càng phải ăn sớm để tránh lũ mối lượn lờ tranh ánh đèn dầu.

Đúng 6 giờ 45, phim hoạt hình đài Vũng Tàu kết thúc, cũng là lúc bọn tôi bắt đầu hợp lại từ nhiều phía. Buổi tối thường thích hợp mấy trò tập thể như năm mười, ăn trái cây, bắt mò, thi hát liên khúc, đánh bài (uống nước, quỳ gối, quẹt lọ). Địa điểm ăn chơi là nhà cậu Hai, cách nhà tôi một con mương. Nhà cậu đông con nhất xóm, cậu mợ lại dễ tánh, hiếm khi la mắng lũ quậy bọn tôi. Hôm nào ồn quá, mợ chỉ láp dáp vài tiếng rồi thôi.

Trò đầu tiên phải kể đến là chơi năm mười. Cả bọn thùn trắng đen, hai đứa ở: một đứa giữ cột một đứa đi tìm, số còn lại tha hồ đi trốn. Năm, mười, mười lăm, hai mươi, hăm lăm… hai đứa úp mặt vô cột cùng đếm, đôi khi ăn gian hí mắt liếc nhìn. Cả đám phút chốc tản đi tìm chỗ núp, với điều kiện không được ra khỏi phạm vi ngôi nhà.

Nhà cậu Hai vách gỗ, không lớn cũng không nhỏ, có nhiều phòng. Bao nhiêu chỗ trống và tối nhất được tận dụng triệt để. Có đứa leo lên cột kèo, ngồi đung đưa như khỉ dòm nhà. Đứa nào nhỏ con chui tọt vô ngăn tủ, nếu lỡ bị phát hiện thì cố kéo chặt cửa tủ. Đứa nào còm nhom khoái ép sát sau cánh cửa, chân đứng nhón. Nhưng vui nhất là bốn năm đứa tranh nhau cái mền cũ kỹ, tay ghì chặt rìa mền gở cách nào cũng không ra. Bên ngoài, ánh đèn le lói bỗng sáng rực, không gian tĩnh mịch cũng dường như chựng lại. Bên trong, mấy cặp mắt mèo chực hờ dõi theo nhất cử nhất động. Chỉ cần đứa đi tìm mò vào trong, hai thằng nhanh chân nhảy ra lấy mền trùm kín, cả bọn chạy ào ra như ong vỡ tổ, mặc cho đứa giữ cột ậm ực không làm gì được.

Trò chơi tiếp tục hai ba bận đã hơn tám giờ. Xa xa nghe văng vẳng tiếng mẹ kêu về ngủ sớm, sáng mai đi học…

3 Comments (+add yours?)

  1. Quang Tran
    Sep 28, 2010 @ 23:22:22

    Viết dược nhưng có vẻ hơi vội. Cứ từ từ, thỉnh thoảng viết một bài cũng được nhưng phải thật hay. Bạn thân thì không thể dùng từ ” chôn nhau cắt rốn ” được! He he!!!

    Reply

    • paul
      Sep 29, 2010 @ 06:09:31

      @Quang Tran: Ý em là bạn cùng quê, sinh ra một lượt, cùng nhau lớn lên, gắn bó suốt mười mấy năm đầu đời đó anh.

      Reply

  2. Trackback: Giáng sinh | NTTGraphics

Leave a comment